Có những thứ mãi chìm vào lãng quên
Có muốn kiếm tìm cũng chẳng thể nào thấy được
Bởi lẽ thế gian giữa muôn trùng xuôi ngược
Lỡ lạc nhau rồi biết tìm được chốn nao…
Có những thứ gần cũng có lúc phải xa
Như con người thôi … chợt ko là gì cả
Họ lãng quên nhau, biến nhau thành người lạ
Và kết thúc bằng ánh mắt dửng dưng
Có những điều ko thể kết luận đúng sai
Mà có lẽ chỉ là... quên và nhớ
Đến nhớ hay quên có khi thành nỗi sợ
Chuyện không thể ngờ... có lẽ chỉ là mơ!
Lê Thy Ân
0 nhận xét:
Đăng nhận xét