Chiều tàn chầm chậm hoàng hôn xuống
Nỗi buồn cứ thế lặng lẽ buông
Khóe mi lệ tuôn tràn giọt nắng
Vắng bóng người xưa chạm nỗi buồn.
Nhớ thương gửi nỗi buồn theo gió
Gió cô đơn gió lạnh chiều tà
Đìu hiu cánh buồm gió lên cao
Đưa thuyền về bến đợi cô liêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét