Ảnh: minh họa |
Trằn trọc ba canh vẫn chưa ngủ
Mắt nhắm lim dim lại mở ra
Tiếng gà nhà ai đã vang tiếng
Canh khuya tĩnh lặng chỉ mình ta.
Cầm lên quẹt lửa châm điếu thuốc
Khói bay mịt mù tựa sương tan
Ước ao điếu thuốc đỏ lâu tàn
Để hồn ta hòa với khói sương.
Giật mình cơn gió nhỏ đi ngang
Phải chi gió xóa miền kí ức
Cho lòng ta một chút thảnh than
Để hồn ta bớt đi muộn phiền.
Nhưng gió ơi! Nàng gió nhỏ ơi!
Nàng lại đưa ta về nỗi nhớ
Bâng khuâng một chiều gió biển xưa
Một chiều gió biển quá đa tình.
Tp Đà Nẵng, đêm 9/4/2014
0 nhận xét:
Đăng nhận xét